Gia đình Nhị Sáu

Gia đình Nhị Sáu

Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013

NHÀ TUI- TRỊNH CÔNG TÙNG




Mấy mươi năm nay hình như có một người nhỏ con, tóc dài sống chung với tui...À tui nhớ ra rồi, đó là bà nhà cuả tui. Đúng là bà ấy rồi!!!
Từ ngày sống chung với nhau, tui sanh ra lười. Làm hư điều gì tui cũng than thở cùng bà ấy để được nghe lời an ủi "Thôi anh đừng buồn, mình tìm cách khác đi." Làm được cái gì khoái chí tui cũng khoe với bà để cùng cười vui hơn tết. Thế là tui có chỗ để trút nỗi buồn vui, khỏi phải lo nghĩ nhiều cho mệt đầu óc.
Tui nghĩ không biết trong tất cả số phụ nữ còn lại trên thế gian này có còn ai ngây thơ, dịu dàng giống bà ấy hay không...
Tui nghĩ là bà nhà tui rất may mắn và khôn ngoan khi chấp nhận lời đề nghị ở chung dưới một mái nhà với tui.
Hai lần hai là mấy, thực tế vậy là khôn. Thật đó...
Ai không tin thì về quê tui hỏi thăm hai bên nội ngoại tui đi. Ngày tui còn nhỏ hai bên nội ngoại đều âu yếm gọi tui là "thằng quỷ".
Tui vốn người hiền hậu, ít nói, hay ăn. Các bạn còn nhớ tui không? Cái tên mặt mũi lờ khờ, ai bảo gì cũng nghe theo ấy mà (nhất là khi được rủ rê đi ăn uống). Cái tánh nghe lời ấy tui còn giữ kỹ. Để tui kể một thí dụ nhỏ
:Có một hôm tui đang lơ mơ nhìn khói huyền bay lên mây, chợt nghe bà nhà tui kêu thật to.
- Anh ơơơi, em trễ hẹn tới nơi rồi, anh ra mở máy xe hộ em.
Tiếng "anh ơơơơi" sao mà quyến rủ, liêu trai thế, làm tui quên mất mình đang làm gì...Tui mang đổ nghề ra hì hục tháo máy xe ra, tay chân mặt mũi lấm lem. Đang làm nửa chừng thì "nàng" áo quần chỉnh tề, sáng láng đến gần, trợn mắt nhẹ nhàng hỏi:
- Anh làm cái giống gì vậy?"
Tui ngây thơ trả lời:
- Thì anh nghe lời em, mở máy xe cho em nè. Anh giỏi không?
Nàng xanh cả mặt:
- Trời ơi ngó xuống mà coi.
Chồng tôi ổng tính hại tôi nè trời!
Thật là tôi chọn đúng người
Mới nhờ tí việc khóc cười hổ ngươi!!!
Tui không hiểu tại sao sau đó "nàng" giận tui cả mấy thu dài....Thật là oan ức thân tui...
Ngày xưa còn bé, tui là cháu trai đầu tiên cuả hai bên nội ngoại nên tui rất được cưng chìu. Nhất nam viết hữu, vạn nữ viết vô mà lại...( Nhưng mà nếu cõi đời này không có cái "vô" kia thì trước sau cái "hữu" này cũng tan biến theo mây khói...) Cưng chìu nhiều quá thành hư. Má tui không dạy tui mà còn không cho tui tập nấu bếp. Mãi đến hôm nay đun ấm nước sôi tui cũng không biết phải bắt đầu từ đâu và khi nào thì nước trong ấm có thể dùng được. Ai có lòng hảo tâm chỉ dẫn hộ thì tui rất, rất, rất cám ơn...
Hôm bà nhà tui nhờ tui mua cho bà ít bánh giò, bánh cống. Tui tới mấy chỗ bán thức ăn làm sẵn, nhìn ngắm vô số là bánh, tìm hoài mà chả thấy cái bánh nào có cái giò lòi ra, cũng chả có cái cống nào trong bánh cả...Tui về báo lại bà nhà, bã than:
- Lưng ông dài ngoằn mà chả dùng được cho việc gì! Thật là sao tui khéo chọn chồng con thế này!
Ít hôm sau bà ấy mang về mấy cái bánh lạ hoắc, rồi ra công giảng giải cho tui biết cái nào là bánh giò, cái nào là bánh cống...Tui điên cả đầu với giò và cống cuả bà ấy. Cái thì lá quấn kín bưng, cái thì lổn ngổn nhiều thứ tui chả biết là thứ chi chi. Đến giờ tui cũng chả biết bánh giò và bánh cống hình dạng ra sao cả.
Tui buồn quá nên suy nghĩ về món ăn. Tui rất thích canh chua, canh ngọt, canh mặn chan bún. Tui nghĩ ra mấy công thức như sau:
***- Canh chua, ta cần: một lít giấm, một rổ chanh tươi, một rổ me cả trái và lá, vài thỏi phèn chua, nếu có thêm ít trái bưá nữa thì thật tuyệt...
***- Canh ngọt, ta cần: một lít mật ong, một kilo đường phèn, một kilo đường cát trắng, một lít nước miá, một lít mạch nha có lẽ là đủ ngọt...
***- Canh mặn, món này có vẻ đơn giản hơn mấy món kia khi ta chỉ cần một lít mắm và một kilo muối đun chung thì có lẽ là đủ độ mặn...
Có ai rành về nấu ăn xin cho tui xin ý kiến. Có cần thêm bớt, gia giảm điều gì nữa không?
Một hôm "nàng" ỏn ẻn:
- Anh ơi, giúp em làm xôi vò.
- Có anh nè em. (cũng lại "anh ơi" nó hại đời tui)
Tui đến, lấy xôi "nàng" vừa thổi, còn nóng, bỏ lên tay rồi vò...
"Nàng" nhìn tui rồi nhỏ nhẹ hói:
- Anh làm gì thế?
- Anh vò xôi.
- Trời...
Tui ngẩn ngơ không hiểu tui đã làm sai điều gì. Đúng là tội nghiêp thân tui...
Ít lâu sau, hình như nguôi ngoai, "nàng" lại rủ tui làm bánh bột lọc. Tui mừng quá...Hà hà, thế là có dịp để đoái công (có người nói là đái công) chuộc tội, hì hì.
Tui nhận gói bột gì trăng trắng từ "nàng" rồi lui cui cho nước vào, trộn đều. Lục lọi một hồi tui cũng tìm ra được cái lọc nhớt xe còn mới, chưa dùng qua. tui cho dung dịch bột và nước chảy qua cái lọc. À, thành công lớn, nước trong veo, hấp dẫn quá. Tui hí hửng khoe với "nàng":
- Em ơi (cho xứng với ANH ƠƠƠƠI), được chưa?
- Cái gì đây?
- Thì anh lọc giúp em đó...
- Trời đất ngó xuống mà xem!
- Anh làm sai điều gì hở em?
Im lìm không tiếng trả lời...Tui nào có biết mình sai điều gì...
Tuy tui gây ra nhiều tội lỗi, nhưng "nàng" vẫn lạt lòng tha thứ. Một hôm trời hơi se lạnh, nàng nói với tui:
- Hôm nay trời có vẻ thích hợp cho món bún thang "anh nhỉ"?
- Em biết nấu à?
- Mợ em có chỉ.
- Để anh giúp một tay nhé.
Tui ra vườn lấy cái thang thấp nhất (“nàng” hơi nhỏ con mà lại) rồi để lò than lên và cong lưng quạt. “Người” ra tìm tui rồi hỏi:
- Sao anh cho bếp lên đó làm chi vậy?
- Thì anh nhóm bếp để em nấu bún thang cũng như người Huế nấu bún bò huế ở Huế vậy.
- Trời...
Một hôm "nàng" bức rức hỏi tui:
-Em đọc chuyện đường rừng, nghe nói đến cơm lam. Anh biết cơm lam không vậy?
-Anh nghĩ cơm nhuộm tro có lẽ sẽ ra màu lam em à..
-Nhuộm tro ăn sao được anh?
-Thì mỗi người một khẩu vị mà em...
"Nàng" nhìn tui với ánh mắt tui nghĩ là âu yếm lắm. Tui nghe hạnh phúc dâng tràn...
Quý vị có ghen với hạnh phúc cuả tui thì ráng chịu, tui không giúp được gì đâu. Đừng có thư từ trách móc hay khen chê.
Có điều gì thắc mắc xin quý vị viết thư hỏi thẳng cho "Cô Ấy" nhé.




5 nhận xét:

  1. Hom qua ,khi doc xong bai nha toi . Suoi ta tim cho com ma khong co .
    Hom nay no xuat hien . Khong co nha toi , hom nay ta khong duoc nhu vay !
    TCT co nha toi tuyet voi . Chuc mung .

    Trả lờiXóa
  2. Bai viet that dễ thương nhưng không nên dùng từ " nàng " sao không gọi tên nàng là Thảo ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nàng cấm tui gọi nàng là "bà" hay tên cúng cơm, đâu còn chữ nào khác hơn...Cô ấy có duyệt qua bài này trước khi cho trình làng. Cô ấy "khuyên" tui nên dùng chữ nàng cho đúng với lưá tuổi ...
      Chúng tui còn trẻ lắm, chưa tới cổ lai hi mà...

      Xóa
  3. Ông ngoan và dể thương ghê hỉ?
    May mà " Nhà tui" chưa sai ông làm món ...bánh ít!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tui không nghe "nàng" gọi bánh ít bao giờ. Có món chi "nàng" hay gọi tên là bánh ếch. Chúng tui ở sa mạc nên không hồ, ao, ếch, nhái. Nếu "nàng" nhờ tui giúp làm bánh này, tui thua. Hơn nữa "nàng" biết tui thờ ông thần cóc,"nàng" đâu dám phạm thượng tới thân quyến cuả ngài...

      Xóa