Gia đình Nhị Sáu

Gia đình Nhị Sáu

Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

Mẩu chuyện SƯ PHẠM- NTT





NHẦM TÊN

            Một giáo sinh vừa ra trường nhận nhiệm sở, nhận lớp  thì đúng ngay ngày Ty Giáo dục về thanh tra trường. Ông thanh tra đã vào  ngồi trước ở bàn cuối lớp. Anh chàng giáo viên chưa hết tập sự này rất run vì nghĩ xui quá mạng khi mới nhận lớp mà đã có thanh tra.

            Bắt đầu bài dạy: kiểm tra bài cũ: anh ta nhìn vào sổ điểm vì chưa biết em học sinh nào nên dựa vào sổ điểm cho chắc ăn.
            - Hồ văn Tến!
            Cả lớp ngơ ngác vì lớp đâu có bạn nào tên là Hồ Văn Tến đâu! Té ra vì run quá đọc ngay hàng đầu tiên : Họ và tên.
            Lúng túng quá không biết xử trí ra sao. Anh chàng nghĩ rằng thôi thì chỉ đại 1 em nào để dò bài cũ cũng được. Chỉ tay xuống cuối lớp (vì thấy em này coi bộ lớn chắc học cũng được):
            - Mời em!
            Cả lớp nhao nhao:
            - Ty đó thầy ơi!!
            - Ừ thì mời em TY vậy.....
            -...!!!!!!

Câu chuyện kể lại:

            Thầy Phan Thâm giáo sư dạy họa ( vẽ) của Sư Phạm Quy Nhơn nổi tiếng vì thầy vẽ rất đẹp nhất là vẽ tả thực; chúng ta đã học được ở thầy rất nhiều về bộ môn năng khiếu này. Trong những năm học thầy thường kể cho nghe những câu chuyện vừa vui vừa có tính chất ngụ ngôn mà thầy tự sáng tác ( theo mình nghĩ là như vậy). Có một câu chuyện mà không biết các bạn còn nhớ hay không. Đó là câu chuyện “Cầu chó”. Mình nhớ và kể lại và đương nhiên đây không phải là giọng kể của thầy.
            Từ xưa đến nay ai cũng nghe đến cầu chó của âm phủ. Bên dưới cầu là đủ loại thú dữ và rất nhiều chó dữ. Ai phạm tội ở dương gian thì sẽ bị rơi xuống cầu và bị thú dữ ăn thịt. Âm phú lúc bấy giờ thấy có nhiều người rơi xuống cầu ( không phải Trăng rụng xuống cầu đâu nhé) nênđã nghĩ ra cách cắt cử một người đạo đức nhất ở âm phủ làm người gác cầu nhằm nhắc nhỡ mọi người nên quên đi mọi chuyện ở dương trần để được qua cầu chó yên bình.
            Người gác cầu có nhiệm vụ nhắc nhỡ mọi người qua cầu: “Hãy để tâm trí thật tĩnh lăng, không suy nghĩ vớ vẫn, không nghĩ đến những điều không tốt...”
            Nhưng không lẻ một người gác cầu suốt từ ngày này sang ngày khác nên Diêm Vương chọn một đội quan gồm nhiều người và luân phiên làm nhiệm vụ này.
            .... Một hôm nọ lúc 5 giờ chiều ( giờ đổi ca trực) người trực chuẩn bị lên cầu ra về thì một thiếu nữ rất đẹp bị tai nạn chết xuất hiện chuẩn bị qua cầu chó. Anh chàng giữ cầu đành phải nán lại để dặn dò người mới qua đời, những lời dặn như anh ta đã từng làm. Người chết xuống âm phủ - cô gái- cảm ơn và bước lên cầu. Anh chàng cũng vừa hết ca trực nên nối gót theo sau.
            Ccô gái nhớ lời dặn dó của anh chàng gác cầu nên tinh thần tĩnh lặng tập trung để qua cầu. Đi đến giữa cầu cô gái bỗng nghe phía sau mình một tiếng”tỏm” như có một vật nào đó vừa rơi xuống cầu chó..................

Lới bàn: Câu chuyện vừa vui vừa bất ngờ và mỗi người tự suy nghĩ tìm ra chân lý!!




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét