Trần Trọng Thái.
Tháng tám đã về, thế mà Miền Trung
trời vẫn còn nắng gắt. Từng luồng gió Nam thổi hừng hực. Cây cối như héo
khô, quắt queo lại. Ngồi trong nhà nhìn ra thấy không khí bốc lên từ mặt đất
từng sợi uốn lượn nhẹ tênh.
Cả tuần nay, tôi cứ bần thần về chuyến
đi sắp đến của mình. Thu xếp mọi công việc trên rẫy, công việc nhà để lên đường
rong ruỗi dọc vài tỉnh miền Trung và cao nguyên để đi tìm lại bạn bè một thời cùng
học chung lớp 6 khóa 11 Trường Sư Phạm Qui Nhơn.
Tôi không biết tại sao? Tuy đã gần bốn
mươi năm trôi qua nhưng cứ những lúc ngồi một mình trong không gian yên ắng của
chiều về hay khoảng lặng tĩnh mịch của đêm xuống…hình ảnh về ngôi trường rồi
từng khuôn mặt các bạn và những kỷ niệm cứ hiện rõ mồn một trong tâm trí tôi.
Tôi không sao quên được? Cứ thế, nỗi nhớ về bạn bè về khoảng thời gian tuổi trẻ
của tôi lại bùng lên một cách mãnh liệt và điều đó cứ mỗi lúc một mạnh mẽ thôi
thúc tôi lên đường.
Tôi liên lạc với bạn Lê Tự Tín và đến
nhà bạn. Chúng tôi hàn huyên tâm sự và tôi nắm bắt được mình cần phải đến đâu?
và cần tìm những bạn nào? Danh sách các bạn thì Tự Tín sẽ cung cấp và cứ đến
đâu thì tôi báo tin cho bạn Tín để bạn báo lại cho Thạch, Ren và các bạn khác
trong lớp.
Tôi lên đường bằng con ngưa sắt (Chiếc
xe máy). Vẫn biết rằng trên con đường rong ruỗi kẻ lữ khách phải chịu nhiều
sương gió:
Ra
đi khắp nơi xa vời. Gió bốn phương ào ào cuốn lá rơi. Người đi khúc nhạc chơi
vơi. Gió khắp nơi, kìa gió khắp trời vang vang khúc nhạc say đời…(Đoàn Lữ
Nhạc).
Đầu tiên, xuôi Nam theo hướng Đồng Nai ghé thăm
Nguyễn Tài và Lệ Thu.
Ngày 16/8/2012 tôi đi cùng với Lê Tự Tín, Lê Xuân
Thanh, Thiệu Nay(lớp nhị 5/11). Lên Đắc Lắc thăm Mai Trọng Tài.
Tôi lại lên đường đi Bình Định.
Ngày 21/8/2012, đang cột võng nằm nghỉ dưới gốc cây
keo ở Sông Cầu thì Tín điện bảo rằng Thạch và Ren đã tìm được thêm 6 bạn nên
báo cho tôi biết tin.Bạn Thu Tịnh ở Hoài Nhơn gọi điện hỏi:
-Chừng nào Thái ra đến Bồng Sơn?
-Bây giờ mình đang ở Bình Định, ngày mai mới lên đường
đi Quảng Ngãi.
Trên đường đi, tôi nhận được điện thoại liên tục, có
lẽ Tín báo cho các bạn biết tôi đang trên đường rong ruỗi Tuy Hòa-Bình
Định-Quảng Ngãi-Quảng Tín-Tam Kỳ-Đắc Lắc…nên đến đâu các bạn cũng đón mừng cảm
kích tôi. Gặp lại bạn bè cũ khiến tôi vô cùng cảm động trước tình bằng hữu
tuyệt vời.
Chiều 21/8/2012 tôi đến nhà Nguyễn Văn Tố nhưng không
gặp bạn ấy vì Tố đi núi, vợ Tố thì mù mắt, có 5 con. Hoàn cảnh gia đình của bạn
ấy quá khó khăn.
21/8/2012 gặp Nguyễn Xuân Từ ở Phù Cát hiện đang dạy
trường THCS Ngô Mây. Tối hôm đó, tôi có một bữa tối ấm áp bên tình bằng hữu.
Chúng tôi Trần Trọng Thái, Nguyễn Xuân Từ, Nguyễn Công Tình ngồi ờ TTGDTX huyện
Tuy Phước nơi Tình làm bảo vệ. Cùng nhau nhắc lại những kỷ niệm lúc học sư phạm
và hàn huyên tâm sự những vui buồn trong cuộc sống. Chúng tôi thức trắng đêm.
Sáng ra Từ về Phù Cát còn tôi ở lại.
22/8/2012 Nghe tin Đỗ Thanh Tùng có đến tu ở chân núi.
Tìm Vương Hữu Thành ở Tân Xuân gọi 108 nhưng không ai biết? Mệt quá trưa nằm
ngủ ở gốc keo chiều đi Quảng Ngãi.
Chiều 22/8/2012 tôi đến thị Trấn Bồng Sơn. 5bạn gặp
nhau mừng vui khôn xiết.
Ngày hôm sau tôi lại lên đường, đến giờ này được sự
trợ lực về tinh thần của tất cả bạn bè cả lớp, tôi mạnh mẽ và bất chấp tất cả:
…Đi! Là đi!
Là đi! Là đi! Là đi! Khi sóng gió cuốn tới. Ôi! Ôi! Ôi! Giang hồ, hồn ta dâng
cao chơi vơi…
Ngày 23/8/2012 Tôi đến Quảng Ngãi Tôi gặp được bạn
Huỳnh Thiên Tâm, Bùi Văn Tạo, Trần Hiền Tuấn, Trần Thị Tỏi, Trần Thị Kim Phúc,
Nguyễn Đức Tuấn. Vui quá là vui! Chúng tôi rủ nhau ăn mừng ở nhà hàng 8 sao.
Ngày 24/8/2012 nhận được điện thoại của con gái Tố vào
lúc 18giờ cũng là lúc tôi đang ở Tam Kỳ.
Ngày 24/8/2012 ra Quảng Tín gặp Đoàn Văn Thái, Nguyễn
Tấn Tập, Trần Văn Thanh(Q.Tín). Tôi ở lại Tam Kỳ hai ngày là người khách lạ đi
lên đi xuống tìm khắp con đường Huỳnh Thúc Kháng để tìm bạn Dương Đông Thành
nhưng không được. Tôi điện cho Tín hỏi lại địa chỉ DĐT nhưng vẫn không tìm ra..
29/8 các bạn gọi điện hỏi tôi đã tìm thêm bạn nào nữa
không? Các bạn dõi theo từng bước rong ruỗi của tôi.
Ngày 2/9/2012 Bạn Huỳnh Kim Thạch đã tìm được tin tức
bạn Vương Hữu Thành. Thế là tôi lại lên Buôn Hồ-Ban Mê Thuột tìm nhà Hữu Thành
thăm lại bạn xưa rồi lại trở xuống Đắc Lắc nhà Mai Trọng Tài nhận tiền bạn ấy
góp quỹ tương tế lớp.
Ngày 4/9/2012 nghỉ trưa ở Rừng Cấm, 3 giờ chiều về lại
Phú Yên chấm dứt hành trình thăm lại bạn bè xưa.
Sáu mươi tuổi, sức tàn cạn kiệt, thế mà khi tình bạn
nỗi dậy tôi thấy mình như tuổi đôi mươi. Trên hành trình tìm và thăm bạn bè xưa,
suốt quãng đường dài vài trăm cây số đi trong sương sớm, nắng trưa hay chiều tà,
đêm xuống với chú ngựa sắt luôn trung thành, hành trang mang theo là bánh tét,
nước đá lạnh và cái võng. Mệt nằm tựa gốc keo, nắng gắt có bóng cây bên đường
che tạm. Gió lạnh có “áo phông” che mình, Phóng nhanh có “mũ bảo hiểm” an toàn
trên xa lộ. Tôi như một kẻ lữ hành trên con đường tìm đến bạn bè. Nụ cười của
các bạn sưởi ấm lòng tôi. Ánh mắt chân tình che mát cho nắng gắt. Tấm lòng xua
đi bệnh tật trong tôi. Và Tình bạn cho tôi niềm vui trong cuộc sống còn lại
này.
Xin Cám ơn Trời! Xin Cám ơn Đời! Đã cho tôi sinh vào
trong Gia Đình Nhị Sáu.
Phú Yên, 2012.
Trần Trọng Thái.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét