Vào thời của chúng tôi, khi những
phương tiện công nghệ thông tin, kỷ thuật chưa phát triển thì thư từ là phương
tiện thông tin để bày tỏ tình cảm hữu hiệu nhất.
Tuổi trẻ luôn yêu đời, yêu cuộc sống nên có rất nhiều tình
yêu: yêu cha mẹ, yêu họ hàng làng xóm, yêu những người thân thuộc, yêu tha
nhân…và nhất là tình yêu đôi lứa.
Muôn thuở tình yêu đôi lứa vẫn là đề tài hấp dẫn hàng
đầu của con người. Hầu hết những người đang yêu đều rất mơ mộng và tưởng tượng
phong phú. Cũng chính vì thế mà dồn hết, thổ lộ hết tất cả tâm hồn mình vào
trong những dòng chữ. Những bức thư tình có thể không phải là những tác phẩm
văn học nhưng là sự phản ánh tâm hồn của một thế hệ chúng tôi. Nhưng xét cho
cùng những bức thư tình luôn là những kiệt tác mà khi người trong cuộc đọc đều
cảm thấy rung động, xao xuyến, cảm xúc dâng trào.
Có những bức thư mang đầy ắp nỗi nhớ thương, Có bức
thư khắc khoải đợi mong, có bức thư tưởng chừng như đau khổ tuyệt vọng, có thư
chứa đựng nỗi đau đớn âm thầm, có thư lắng đọng dư vị ngọt ngào, ngây ngất niềm
sung sướng…
Tình yêu trong thư bao giờ cũng thể hiện đan xen
thương nhớ, buồn vui, giận hờn, ngọt ngào, mặn đắng…
Beethoven nhà soạn nhạc thiên tài nổi tiếng thế giới
trong bức thư ông gởi cho người phụ nữ được ông gọi là “Người phụ nữ bất diệt”
nồng nàn xin trích dẫn một đoạn như sau:
Ngày
6-7-1806,
Thiên thần
của tôi, cuộc đời tôi, tất cả những gì của riêng tôi,
…Ôi, Thượng
Đế! Xin hãy xem vẻ đẹp của thiên nhiên như sự an ủi mà Ngài ban cho em, tình
yêu đòi hỏi mọi thứ phải rất công bằng, điều đó đòi hỏi một mối quan hệ của em
với tôi cũng như của tôi với em. Nếu chúng ta gắn bó cùng nhau em sẽ thấy nỗi
đau thật nhỏ nhoi…….
Người hết
lòng yêu em.
Ludwig.
Napoleon Bonaparte(1769-1821), hoàng đế nước Pháp, không
những là một thiên tài về chính trị và quân sự nổi tiếng thế giới mà còn là một
người si tình lãng mạn…Trong bức thư ông gởi cho vợ mình là Josephine
Beauhamais trích dẫn:
Ngày…tháng
mười hai, 1795
Chẳng có ngày
nào mà anh lại không yêu em, chẳng có đêm nào mà anh lại không ôm ấp em trong
vòng tay của anh. Bên tách trà đắng, anh vẫn tự nguyền rủa mình sao quá kiêu
hãnh và tham vọng đến nỗi phải chấp nhận chia cách với em, một linh hồn nhỏ bé
trong tim anh……………
Thôi, chia
tay em nhé! Ôi! Nếu như mà giá em bớt yêu anh thì đó có nghĩa là em chẳng hề
yêu anh chút nào cả đó em. Và nếu sự thật là vậy thì anh mới chính là kẻ đáng
thương quá đi mất!
Bonaparte
Gởi về Marie Wakewska.
Khi đọc lại những bức thư tình
nổi tiếng nhất thế giới thì BBT/lớp 6k11 nhận thấy rằng những bức thư của bạn
bè lớp mình cũng có thể sánh vai với các bức thư của những người nổi tiếng
trên...
Trong giai đoạn nào cũng vậy, lời
lẽ trong những bức thư tình thì chỉ có hai ngưởi hiểu còn mọi người khác chưa
chắc đã hiểu...nên nếu đọc mà không hiểu gì hết thì đó cũng là lẽ thường tình
đừng vội kết luận này nọ hay cho rằng thư của những người lẩn thẩn nhé!
Đây là những bức thư tình đã được
cất giữ qua bao nhiêu năm tháng bị vùi dập bởi bom đạn, chiến tranh...hay sự dời
đổi nhưng vì nó nằm trong những thùng đạn chắc chắn được cất sâu trong lòng đất
như kho báu hay cất kỷ trên căn gác xép...thế rồi 40 năm sau được đào lên, được
mở ra để xem những bức thư ngày ấy bây giờ ra sao? Và để góp phần cho ngày về
tháng 7...
Đối với người viết tạm gọi đây là
những bức thư đi cùng năm tháng... mỗi bức thư cũng nói lên được tâm trạng rất
thật, rất ngây ngô, rất dễ thương hay khờ khạo…Có thể lãng mạn, có thể bỏng
cháy, có khi êm đềm, có lúc cuồng si...có thư tha thiết nhưng có thư lại chối
từ...có thư lại nói trời đất mây mưa...chẳng ăn nhập vào đâu?!
BBT tạm thời dấu tên người viết
và người gởi, vì tên tuổi chẳng cần thiết để biết, mà ta chỉ cần xem nội dung
thế nào thôi. Ta hãy đọc và giới thiệu cho người thân chúng ta cùng đọc ...để
thấy rằng bạn bè chúng ta cũng có những bức thư ngộ nghĩnh nhất thế kỷ.
BBT xin trích dẫn vài đoạn trong
những bức thư tìm được...
... ngày tháng năm 1972,
Anh thân yêu!
Thế là anh ra Qui Nhơn được hai ngày rồi! Hai ngày mà em
tưởng chừng như hai thế kỷ! Mỗi giờ trôi qua em thấy như là một năm ... Em cứ
đi ra đi vào thơ thẩn ... không giây phút nào mà không mong nhớ về anh!
Nơi anh học chắc là thơ mộng lắm! Bầu trời trong xanh,
biển mênh mông, từng cơn sóng vỗ vào bờ tung bọt trắng xóa...Trường anh học
chắc là ngôi trường hiền hòa nằm uy nghi bên hàng liễu rủ... Và các bạn của anh
chắc có nhiều cô xinh đẹp hơn em nhiều, phải không anh?...
Em ước gì cho mình vượt nghìn trùng để đến thăm anh cho
thỏa nỗi nhớ...
Nhớ nhiều!
Em...
Thư hồi âm...
Em!
Đêm đã khuya mà anh trằn trọc mãi không ngủ được, nhớ em
và nhớ quê nhà...
Sau mỗi buổi học là anh về nội trú, cuộn mình trong chăn
như con sâu làm tổ trong trái vải cô đơn...buồn lắm em ạ!
Ở đây, chẳng có gì vui và thơ mộng đâu em ? Chẳng có ai
đẹp bằng em cả ? Ngày ngày anh phải thức khuya dậy sớm để học...nhưng anh cũng
cố gắng vượt qua vì tương lai của chúng ta...
Những chiều cuối tuần, rất buồn! Anh thường ra công viên
ngồi thơ thẩn ngắm mây trời để nhớ về phía chân trời xa nơi vùng trời có em.
Anh sẽ về vào dịp nhà trường cho nghỉ lễ Quốc Khánh...
Vài dòng thăm em, và hãy luôn nhớ về anh!
Anh...
Yêu thương nhau mà phải chịu sự ngăn
cách của sông núi thì thật là xót xa...
Cũng có những bức thư chỉ mới
chơm chớm ... bồng bềnh ... không đầu không đuôi... BBT đọc đi đọc lại mà cũng
chẳng hiểu gì nhiều...
Bức thư thứ nhất:
Đêm buồn nội trú, ngày...tháng...năm....
Gởi em!
... Từ giọng hát em vút cao, vút cao...vang lên. Từng lời
nhẹ nhàng, thật gần, thật nồng ấm...anh chơi vơi, chơi vơi trong khung trời
nồng nàn...mù lòa...
Tôi ngất ngây trong điệu nhạc trong lời ca đưa tôi đến
một miền nào thật xa.
Đêm nay, bên tai tôi lại vang lên những giai điệu nồng
nàn...Tôi mơ về em.
Xin thêm một lần cho đêm nay...
Anh Th...
Bức thư thứ hai:
Qui Nhơn, ngày...tháng...năm...
...ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại. Cuộc tình
nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây...
Một giọng hát liêu trai vang lên trong buổi chiều tàn làm
lòng Th...chùng xuống, chất ngất, buông xuôi ...
Một giọng ca từ xa lắm! Từ miền quá khứ, hiện tại hay
tương lai...khiến con tim Th...quặn thắt niềm đau...
Cám ơn, người con gái có giọng hát tuyệt vời! Hãy hát với
bài hát dành riêng cho mình Th...thôi nhé!
Thân ái!
Th...
Đến bức thư thứ hai, nàng hơi
”mũi lòng” nên lấy giấy bút hồi âm:
...ngày...tháng...năm...
Th...
!
Thật tình là rất cảm động khi nhận được hai
bức thư của Th... . Sao lại khen...nhiều quá vậy? Có khen thật lòng không? Để
người ta xốn xang trong lòng.
Thú thật, hôm đó mình không định hát
bài này đâu! (Vì sợ xui). Với lại đang bị viêm họng đã uống mấy liều thuốc rồi
nhưng chưa khỏi nhưng bạn bè yêu cầu quá nên hát. Bây giờ giọng vẫn còn khàn
lắm!
Bài hát mình hát tặng cho tất cả bạn
bè chứ không phải dành cho riêng ai cả.
Hôm nào có dịp mình sẽ hát tặng Th...
mười bài cũng được, miễn là Th...nghe hay.
Chưa có đêm nào vui như đêm nay.
Chúc Th... cũng vui như mình vậy!
Bạn.
...
Nghe
tin nàng bị ốm, chàng viết thư hẹn !
Qui Nhơn, ngày…tháng…năm…
…thương!
Nghe tin bạn bị ốm, Th… lo lắng quá
nhưng không biết làm sao thăm bạn
Th… phải làm sao bây giờ??? Đầu óc Th… quay
cuồng, suốt cả buổi chiều không làm gì được!
Hãy
cho Th… đến nhà thăm bạn dù chỉ một lần
nghen!
Chiều
thứ sáu, sau khi tan học, mình sẽ đến
thăm bạn.
Thương
nhớ khôn nguôi!
Th…
Nhận thư với lời hẹn nhưng chiều đó
không thấy chàng đến?
Thư hồi âm:
Qui Nhơn,
ngày…tháng…năm…
Th… !
Sao hẹn rồi
lại không đến? Chiều hôm qua đi học về vội chạy lên lầu cất cặp, thay áo dài
rồi xuống nhà dưới chờ đến 8 giờ tối…
Trời
khuya lắm rồi, ngoài đường chỉ còn lại mấy ngọn đèn đường hiu hắt. Tất cả đều
vắng lặng!
Mình
buồn và ấm ức chi lạ nhưng rồi tự an ủi chắc có chuyện chi nên Th… không đến?
Hy vọng là thế ! Ngày mai sẽ rõ thôi!
Giờ
thì mình đi ngủ đây. Mong bạn ngủ yên,
nếu có mơ thấy gì đó cũng được…
Bạn
học!
T…
Thư qua thư lại cứ lãng đãng như thế
nên cuộc tình rồi cứ lững lờ trôi…
Có một bạn khác “choáng váng” ngay từ
ngày đầu gặp mặt của năm nhất niên nên vội viết thư bày tỏ nỗi lòng:
Nội
trú Sư Phạm, ngày nhớ, tháng mong, năm
chờ.
Gởi
người trong mộng!
Ta
đã gặp em từ bao giờ? Người từ trong mộng ? hay thực? Làm ta ngất ngây bởi đôi
mắt buồn u uẩn! Ta si mê bởi ánh mắt nồng nàn! Ta cuồng điên bởi khuôn mặt liêu
trai! Ta ngu ngơ trước dáng hình kiêu sa…hình như ánh mắt nàng dành riêng cho
ta.
Ta
muốn say cho đất trời quay cuồng…ta muốn điên vì nàng…
Một
người “si” nàng!
Th…
Thư
nàng hồi âm.
Qui
Nhơn, ngày …tháng…năm…
Th…
thân mến!
Rất
cám ơn tấm chân tình của Th… dành riêng cho Th… nhưng rất xin lỗi vì nếu những
dòng thơ của Th… có làm buồn lòng ai đó?Nhưng đây là lời nói chân thật.
Đôi
mắt của Th… chẳng dành riêng cho ai cả? Ánh mắt Th… luôn nhìn người thân, bạn
bè và cuộc đời này.
Th…cũng
mến Th…như mến tất cả các bạn trong lớp 6 khóa 11.
Mong
rằng chúng ta mãi mãi là bạn tốt!
Thân!
Th…
Tình cảm nhiều khi bộc phát tự nhiên
giữa nam nữ khi họ gặp nhau nhưng vào thập niên 70 người ta thể hiện có khi
ngây ngô, có khi mộc mạc, có lúc cũng e dè, có khi thì dạn dĩ…Những lời viết có
thư cũng có lúc dạt dào, có khi yếu mềm…tùy theo sự chỉ bảo của con tim.
Như bức thư sau đây:
…, ngày…tháng…năm…
Em yêu!
Đêm nay anh
không ngủ được vì lời giã từ trước lúc ra về. Ngày mai anh sẽ trở ra Huế ăn Tết
và phải xa em…Biết đâu chừng anh sẽ không trở vào Qui Nhơn tiếp tục học để được
gần bên em nữa. Chỉ còn đêm nay nữa thôi! Ngoài trời rét mướt, ước gì có em bên
cạnh để anh được cầm tay em, để anh được ôm em vào lòng để sưởi ấm bằng hơi thở
nồng ấm…
Lúc chiều em
nói đến “tương lai” của chúng mình. Sao anh nghe mơ hồ quá! Trước khi gặp em
anh chán tất cả. Cuộc sống không có ước mơ, không có hoài bão…anh trốn học, cúp
cua, …anh lao vào con đường ăn chơi… Khi gặp em, anh thấy cuộc đời vui hơn, có
ý nghĩa hơn, Em đã cho anh một chút niềm tin trở con lại…Thế rồi
thời gian trôi…em vẫn giữ khoảng cách … em càng ngày càng xa … và anh lại một
mình bơ vơ như con đò trên sông không tìm ra phương hướng của bến bờ…
…
Thôi anh trả
lại em những ngày hồn nhiên, những ngày thơ dại…vì bàn tay anh không ôm trọn
được em…vì anh không đem đến cho em một tương lai tươi đẹp... Nhưng em cũng
luôn nhớ rằng, dù ở chân trời góc bễ nào anh cũng luôn nhớ về em, em luôn ở
trong trái tim anh!
Đêm buồn!
Anh nhớ em!
Sau Tết, nàng ngóng chờ nhưng chàng trai không trở lại
Qui Nhơn để tiếp tục học…nàng thẩn thờ…ngày ngày đến lớp đứng tựa hành lang lớp
học tìm bóng dáng chàng…nàng lang thang ở công viên trường nhìn những bậc thềm,
ghế đá … nơi hai người đã từng hò hẹn…Một nỗi nhớ tràn ngập hồn, nàng níu lấy
cánh hoa giấy hay đi nhặt những bông sứ rụng mà nghe thoang thoảng hương người
xưa…
Thế rồi, mùa Hè đến nàng ra Huế tìm chàng. Nàng đi
khắp nơi trong thành nội, nàng đi ngược lên Kim Long, đi qua An Cựu hay Vĩ
Dạ…nhưng biệt vô âm tín…Những ngày hè trôi qua, đã đến ngày nàng phải trở
về…buồn bã nàng viết một bức thư gởi chàng mượn dòng sông Hương đưa thư đến
chàng…
Huế, ngày…tháng…năm…
Anh thân yêu!
Không biết
đây là lần thứ mấy, em ra bờ sông Hương than thở với dòng sông để mong được gặp
anh.
Em đã nói dối
với ba mạ ra Huế để nghỉ hè, để quên anh…ba mạ mới cho em đi. Ra đây, vừa đến
nơi là ngày đầu tiên em đi tìm anh. Em đến tìm người bà con anh ở Tây Lộc nhưng
họ bảo anh không có về. Họ chỉ em đi lên Kim Long tìm, em lên đó, họ bảo anh
vừa mới đi. Em qua An Cựu thì không có. Xuống Vĩ Dạ chẳng thấy đâu? Nhiều khi
em nghĩ hay anh tránh mặt em?
Hôm qua có
người bảo anh đã vào quân ngũ, không biết có đúng không? Nhưng em nhớ khi xưa
anh cũng nói với em về chí làm trai vẫy vùng ngang dọc..
…
Thôi có lẽ
chúng ta có duyên mà không có nợ nên không cùng đi chung một con đường nhưng em
vẫn mượn lá thư này viết vài dòng gởi tới anh rằng: Em luôn thương nhớ anh.
Suốt đời này em mãi nhớ anh!
Em của anh!
…
Vì
lâu ngày, nên thư ố vàng. BBT phải cố gắng trùng tu lại, lần mò từng con chữ
hay chơi trò chơi lắp ghép... để cố gắng đọc và ghi chép lại nên có thiếu sót
hay đoạn nào ngớ ngẩn mong các bạn bỏ qua.
Nhưng các bạn nhớ rằng : Đây là những
bức thư sau gần 40 năm mới được tiết lộ và đưa ra ánh sáng...
Sài Gòn, tháng sáu/2013
BBT.