Bạn Mai Trọng Tài kể lại chuyện
xưa làm ta nhớ quá Mèo Con Phượng Hoàng.
Khuôn mặt trắng hồng, đôi mắt
tròn màu hạt dẻ xinh xinh, mái tóc nâu nâu bồng bềnh càng làm cho Phượng dịu
dàng dễ mến
Sách tướng bảo, khuôn mặt
vuông là cương nghị, không đúng lắm đâu! Bạn tôi ưa khóc nhè lắm đấy, “cương” nỗi
gì
PHƯỢNG HOÀNG LÀM MÈO CON
Trò chơi diễn ra trong vòng
tay bạn bè quây tròn
Trọng Tài bò quanh làm mèo và
chọc, để ai đó phá lên cười sẽ bị “thế mạng”
Ai mà muốn bò cơ chứ! Thế là
khi mèo đến, bạn nào cũng nghiêm mặt bảo: “đi chỗ khác nghen! Con mèo ưa ăn vụng
kia”
Thế nhưng Phượng Hoàng hiền
lành ít nói, thương mèo bò lê tội nghiệp hay sao đó nên đã cười, dù chỉ là cười
mỉm, cười duyên
Rồi nhé! Thế mạng nhé!
Con trai bò mấy cũng chả ai
xao lòng. Thế nhưng con bé Phượng Hoàng xinh xắn kia bò quanh, ta lại thấy nao
nao tấc dạ. Nhưng ai cũng ngại trở về thời làm em bé tập lẫy, tập bò nên mặt cứ
nghiêm như cha nhà thờ giảng đạo. Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, không
áp dụng trong tình huống này được
Trọng Tài xót xa nhìn mèo con
bé nhỏ, đôi mắt nâu tròn bắt đầu ươn ướt. Lòng thương bạn dấy lên và trọng tài
đã cười để thế mạng cho “người thương”
Phượng Hoàng ơi! Giờ gặp lại
“người xưa” bạn nói gì để cám ơn “người ấy” đã nhìn mình và cười, dù lòng đâu
muốn thế!
Kỉ niệm xưa tình cờ nhớ lại
Làm phai đi bao niềm buồn phiền
đời thường…
Có phải thế không! Con chim
phượng hoàng bé nhỏ của nhị 6 ta ơi! Trả nợ bạn mình đi
Có những điều đơn sơ
mà vẫn nợ
Nụ cười ai thoáng gặp
thấy vui vui…
Lê Sen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét