Thấy trên mạng ngày họp mặt bạn bè tim ta dấy lên một nỗi cảm xúc khó tả. Và ta đợi…
Như hòn sỏi rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng, tâm ta lao xao… Bao kỉ niệm với những khuôn mặt thân thương ngày xưa ấy ùa về,ta thấy cuộc sống như vui hơn. Đêm nay hư vô tĩnh lặng quá ! ta thấy chập chùng bao nhớ nhung khát vọng… Nỗi đời riêng sao quạnh quẽ thế này. Ta có sự giao hòa giữa mộng và thực, dù mong manh sương khói.
Một nỗi nhớ tinh khôi nhu những hạt sương mai đọng trên cây cỏ đã dấy lên trong ta một tình yêu vô phân biệt
Tuyệt vời thay ! Tình yêu vô phân biệt
Vô vàn sao trời lung linh tuyệt đẹp !
Bầu trời như dát bạc- Đám mây trắng lững lờ trôi
Thanh nhàn- phiêu nhiên- tự tại quá…
Đêm trăng vắng lặng gió buồn
Mây bay mỏi cánh về nguồn nghỉ ngơi…
Đám mây đổi hình tướng… như vòng tay bè bạn trong đêm lửa trại năm nào… Ta lại nhớ vu vơ… Như có thác đổ trong ta trời ạ !
Ta nhắm mắt tận hưởng cảm xúc êm đềm của thời áo trắng tập tò làm cô giáo dưới mái trường xưa- Hàng liễu trong sân trường như thầm thì bên tai ta…
‘Em đi như nước xa nguồn
Như đò bỏ bến để buồn cho ai’
Lê sen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét